5 năm ngồi cạnh đồng nghiệp “giàu ngầm”, tôi dần hiểu vì sao họ mua được chung cư, còn bản thân thì mãi chật vật

Admin
Trong khi bản thân vẫn chật vật lo đóng tiền thuê nhà, người đồng nghiệp bên cạnh đã sở hữu căn hộ chung cư sau 5 năm đi làm.

Bài viết dưới đây là chia sẻ của Lương (nhân viên văn phòng) đang thu hút sự chú ý trên nền tảng Toutiao, Trung Quốc. 

Trong môi trường công sở, những câu chuyện xoay quanh nhà cửa, tiền bạc luôn là đề tài khiến nhiều người vừa tò mò vừa chạnh lòng. Tôi cũng từng nhiều lần đặt câu hỏi: “Vì sao đồng lương chẳng hơn mình bao nhiêu, nhưng đồng nghiệp có thể mua nhà, còn mình thì mãi chật vật với khoản tiết kiệm ít ỏi?”. Năm năm ngồi cạnh một đồng nghiệp “giàu ngầm”, tôi đã dần tìm ra câu trả lời.

Người ngồi cạnh tôi là Lưu Dĩnh, hơn tôi vài tuổi, cùng vào công ty năm 2020. Ấn tượng ban đầu về cô là một người giản dị: áo sơ mi trắng, quần vải tối màu, giày bệt. Lúc nghỉ trưa, cô thường mang hộp cơm từ nhà. Khác với nhiều đồng nghiệp hay bàn luận về thời trang hay du lịch, Lưu Dĩnh rất ít nói. Tôi từng nghĩ cô chỉ là một nhân viên bình thường, lương đủ sống qua ngày.

Thế nhưng, vào đầu năm 2025, tin tức cô mua một căn hộ chung cư nhỏ gần trung tâm Bắc Kinh lan khắp văn phòng. Ai cũng bất ngờ. Bởi so với những khoản phải chi ở thành phố đắt đỏ, mức lương của chúng tôi không quá dư dả. Lúc ấy, tôi chỉ có một câu hỏi: “Cô ấy lấy đâu ra tiền?”

Thói quen chi tiêu chặt chẽ 

Sau khi tò mò quan sát, tôi mới nhận ra sự khác biệt lớn trong thói quen chi tiêu của Lưu Dĩnh. Cô không chạy theo hàng hiệu, cũng chẳng mấy khi đặt đồ ăn ngoài. Buổi trưa, hộp cơm mang từ nhà giúp cô tiết kiệm hàng nghìn NDT mỗi tháng. Ngay cả chuyện đi lại, cô chọn phương tiện công cộng thay vì gọi xe công nghệ.

5 năm ngồi cạnh đồng nghiệp “giàu ngầm”, tôi dần hiểu vì sao họ mua được chung cư, còn bản thân thì mãi chật vật- Ảnh 1.

Ảnh minh hoạ

Tôi nhớ có lần hỏi tại sao cô không đổi điện thoại mới, Lưu Dĩnh chỉ cười: “Máy cũ còn dùng tốt, mua cái mới cũng chẳng giúp mình giỏi hơn”. Câu trả lời ấy khiến tôi bối rối. Bởi năm nào, tôi cũng thay điện thoại. Nguyên nhân phần lớn là chạy theo xu hướng.

Công việc phụ - nguồn thu nhập bổ sung

Một điều ít ai biết là ngoài giờ hành chính, Lưu Dĩnh còn có công việc phụ. Cô nhận viết báo cáo phân tích dữ liệu cho một công ty nhỏ và thi thoảng dạy thêm trực tuyến về kỹ năng Excel. Công việc này không quá vất vả nhưng giúp cô tăng đáng kể thu nhập mỗi tháng. Tất nhiên, toàn bộ số tiền ấy đều được cô đưa vào khoản tiết kiệm mua nhà.

Khi đồng nghiệp khác dành buổi tối cho giải trí, Lưu Dĩnh tranh thủ vài tiếng để làm thêm. “Thời gian có hạn, nhưng nếu biết tận dụng, mình sẽ tạo ra thêm giá trị. Mỗi đồng tích lũy hôm nay sẽ rút ngắn con đường đến mục tiêu ngày mai”, cô bộc bạch.

Kỷ luật tài chính – chìa khóa “giàu ngầm”

Lưu Dĩnh từng chia sẻ, từ khi đi làm, cô đã đặt mục tiêu rõ ràng: 5 năm phải mua được nhà. Ngay tháng lương đầu tiên, cô lập bảng theo dõi chi tiêu và kiên trì trích ít nhất 40% thu nhập để tiết kiệm. Tiền thưởng cuối năm, cô không tiêu pha mà gửi ngân hàng hoặc đầu tư vào các quỹ ít rủi ro.

Trong khi đó, tôi nhận ra mình chưa từng có kế hoạch tài chính cụ thể. Lương tháng nào tiêu gần hết tháng đó. Nhiều khi, chỉ vì những buổi tụ tập hay mua sắm bốc đồng, tài khoản gần như trống rỗng trước ngày nhận lương.

Sự khác biệt trong tư duy

Điều khiến tôi khâm phục nhất là cách Lưu Dĩnh nhìn nhận về “giàu có”. Cô không đo sự thành công qua chiếc túi xách hay đôi giày mới, mà qua việc có một căn nhà để an cư. “Ở Bắc Kinh, giá nhà cao, nhưng nếu không bắt đầu tiết kiệm và kỷ luật, giấc mơ mua nhà sẽ mãi xa vời. Tôi chọn chịu thiệt một chút trong tiêu dùng hiện tại để đổi lấy sự ổn định lâu dài”, cô chia sẻ

Ngẫm lại, tôi thường tự an ủi: “Tiền kiếm ra là để hưởng thụ”. Nhưng sự thật là cách “hưởng thụ” thiếu kiểm soát đã khiến tôi chẳng có khoản tích lũy nào đáng kể.

5 năm ngồi cạnh đồng nghiệp “giàu ngầm”, tôi dần hiểu vì sao họ mua được chung cư, còn bản thân thì mãi chật vật- Ảnh 2.

Ảnh minh hoạ

Sau 5 năm ngồi cạnh đồng nghiệp “giàu ngầm” này giúp tôi nhận ra sự khác biệt không nằm ở mức lương, mà ở cách quản lý chi tiêu và tầm nhìn dài hạn. Chính sự kiên trì, giản dị và tư duy tài chính rõ ràng đã giúp Lưu Dĩnh sớm đạt được mục tiêu.

Hiện, tôi đang học cách ghi chép thu chi, cắt giảm những khoản mua sắm không cần thiết, dành một phần thu nhập cho tiết kiệm và đầu tư. Dù chưa thể ngay lập tức mua nhà, nhưng ít nhất tôi đã thay đổi tư duy: sống không chỉ cho hôm nay, mà còn cho tương lai.

Trong xã hội hiện đại, không ít người trẻ chật vật với áp lực nhà cửa, vật giá leo thang. Nhưng trường hợp của Lưu Dĩnh chứng minh rằng, ngoài yếu tố may mắn, sự kỷ luật và tư duy đúng đắn mới là chìa khóa để biến mục tiêu thành hiện thực.