1. Đi siêu thị đúng 2 ngày cố định – không sớm, không muộn
Mẹ tôi bắt đầu thói quen này từ năm 2014, sau một lần tổng kết chi tiêu và phát hiện rằng chỉ riêng “ghé siêu thị vài món linh tinh” cũng tiêu hơn 1 triệu đồng/tháng mà không nhớ đã mua gì.

Từ đó, bà đặt ra quy tắc: C hỉ đi siêu thị 2 lần/tháng , vào ngày mùng 2 và 16. Không đi thêm dù có thiếu đồ. Nếu cần, bà xoay bằng cách đổi món, thay nguyên liệu, hoặc sang chợ dân sinh.
2. Lập danh sách mua sắm từ đầu tháng – không lệch một dòng
Mỗi lần đi siêu thị, mẹ đều có sẵn danh sách cụ thể từng món cần mua, ghi tay vào sổ. Danh sách được phân theo nhóm: thực phẩm khô – đồ đông lạnh – vệ sinh nhà cửa – đồ dùng dự trữ.
Cái gì không có trong sổ là không cần thiết. Cái gì chưa hết thì chưa mua. Và cái gì chưa chắc xài thì gạch luôn. Chính nhờ việc này, bà loại bỏ hoàn toàn hành vi “mua theo cảm xúc” – điều thường xuyên xảy ra trong môi trường siêu thị hiện đại, nhiều kích thích tiêu dùng.
3. Cách mẹ tính được khoản tiết kiệm: Trên 20 triệu mỗi năm – hoàn toàn hợp lý

Tôi từng hỏi: “Làm sao mẹ biết tiết kiệm được 20 triệu?", mẹ tôi lấy ra cuốn sổ cũ ghi chi tiêu trước năm 2014 – khi bà còn đi siêu thị theo kiểu “tiện đâu ghé đó”.
- Trung bình mỗi tuần đi 2 lần, mỗi lần chi 250.000–300.000 đồng → khoảng 2,4 triệu/tháng
- Sau khi đổi sang đi 2 lần/tháng + có danh sách cụ thể → giảm còn khoảng 700.000–800.000/tháng
Chênh lệch: Hơn 1,6 triệu đồng/tháng, tương đương gần 20 triệu đồng/năm – tính suốt 10 năm, bà tiết kiệm được gần 200 triệu đồng.
4. “Không phải không tiêu – mà là tiêu chủ động”
Quan điểm của mẹ rất rõ: không phải tiết kiệm bằng cách “nhịn mua”, mà là mua có kế hoạch.
Hành vi trước đây | Hành vi sau khi thay đổi |
---|---|
Mua vì thấy rẻ | Chỉ mua nếu đã lên kế hoạch từ đầu |
Mua đồ đang khuyến mãi | Ưu tiên mua thứ đúng nhu cầu |
Đi siêu thị theo cảm hứng | Đi theo lịch cố định – có danh sách |
Mỗi tuần ghé 2–3 lần | 2 lần/tháng – mua gọn trong 1 tiếng |
5. Không chỉ tiết kiệm tiền – mà tiết kiệm cả sức lực và thời gian
Ngoài chi phí, mẹ còn tiết kiệm được thời gian và công sức. Mỗi lần đi siêu thị, mẹ tôi luôn mang theo túi vải, ghi sẵn món theo thứ tự lối đi để không loanh quanh. Tiêu xong là về, không đứng lựa đồ, không vòng qua khu mỹ phẩm, không ghé quầy bánh, đúng đường – đúng đồ. Mỗi lần đi mua hàng, chỉ mất đúng 50–60 phút, không cần nghĩ nhiều, không lo “quên mua gì”.
6. Tiết kiệm không cần phải kham khổ – chỉ cần kiểm soát được thói quen
Nhiều người nghĩ tiết kiệm là cắt giảm, là không dám mua. Nhưng với mẹ tôi, tiết kiệm là biết tiêu đúng lúc, đúng chỗ – và không tiêu khi không cần thiết.
Suốt 10 năm qua, bà duy trì đúng một thói quen tưởng như nhỏ: giới hạn số lần đi siêu thị trong tháng. Nhưng chính điều đó giúp bà không rơi vào bẫy tiêu dùng, tiết kiệm đều đặn hơn 20 triệu đồng mỗi năm – không cần ép mình, không cần ép ai.