Một tuần sống tối giản của tôi: Tiêu ít hơn, sống có kế hoạch và bất ngờ thấy mình giàu có theo cách khác

Admin
Tôi từng nghĩ “giàu có” chỉ đến khi kiếm được nhiều tiền hơn. Nhưng sau một tuần thử sống tối giản, tôi nhận ra: đôi khi, chỉ cần tiêu ít đi, sống có kế hoạch hơn – cuộc sống đã khác hẳn, không thiếu mà còn thừa ra nhiều thứ quý giá hơn tiền.

1. Ngày đầu tiên: Dọn lại ví tiền, dọn cả đầu óc

Một tuần sống tối giản của tôi: Tiêu ít hơn, sống có kế hoạch và bất ngờ thấy mình giàu có theo cách khác- Ảnh 1.

Tôi bắt đầu tuần “tối giản” bằng việc rất nhỏ – dọn lại ví tiền. Trong ví tôi có đến 4 thẻ ngân hàng, 3 thẻ tích điểm siêu thị và cả hóa đơn mua đồ từ tháng trước. Nhìn lại, tôi thấy mình tiêu quá nhiều cho những thứ không cần thiết – một cây son trùng màu, một chiếc áo “đang sale 50%”, một ly cà phê mua chỉ vì mệt.

Tôi quyết định giữ lại đúng hai thẻ:

- Một thẻ cho chi tiêu thiết yếu (ăn uống, điện nước, đi lại).

- Một thẻ cho tiết kiệm và dự phòng.

Tôi cũng tải lại ứng dụng chi tiêu cá nhân, đặt giới hạn cho từng mục. Thật kỳ lạ, chỉ sau khi “dọn ví”, đầu óc tôi nhẹ hơn hẳn – như thể mình vừa cắt bỏ được một phần mối lo tài chính vô hình.

2. Ngày thứ hai: Ăn đơn giản nhưng lại thấy ngon miệng hơn

Ngày thứ hai, tôi thử nấu ăn ở nhà, chỉ với nguyên liệu còn lại trong tủ lạnh: trứng, rau muống, ít đậu phụ. Bữa cơm chỉ mất 30 phút, chi phí chưa đến 25.000 đồng, nhưng cảm giác được ngồi ăn chậm, không vội, lại ngon lạ lùng.

Trước đây tôi hay nghĩ “ăn ngon là ăn món mới, quán xịn”, nhưng hóa ra ăn đơn giản lại khiến mình thật sự biết ơn món ăn. Tôi cũng thấy rõ: việc ăn ở nhà không chỉ tiết kiệm, mà còn là một cách yêu bản thân – mình chủ động được sức khỏe, thời gian và cả tâm trạng.

Một tuần sống tối giản của tôi: Tiêu ít hơn, sống có kế hoạch và bất ngờ thấy mình giàu có theo cách khác- Ảnh 2.

3. Ngày thứ ba và tư: Học cách nói “không” với chi tiêu cảm tính

Tôi từng rất dễ bị “mồi” bởi các quảng cáo giảm giá. Một tuần không mua sắm online là thử thách thật sự. Khi thấy banner “SALE 40% cho đơn hàng đầu tiên”, tay tôi vẫn thoáng muốn bấm “Mua ngay”, nhưng tôi tự hỏi:

“Mình có thật sự cần thứ này không, hay chỉ thích vì nó đang rẻ?”. Tôi đặt ra quy tắc “chờ 24 giờ trước khi mua”. Nếu sau 1 ngày vẫn thấy cần, tôi mới bấm thanh toán.

Kết quả: 7 ngày trôi qua, tôi không mua gì thêm – và ngạc nhiên nhận ra mình không hề thiếu thốn. Tôi chỉ thiếu kỷ luật trước đây.

4. Ngày thứ năm: Tối giản không phải là bớt đi, mà là chọn đúng

Chiều thứ năm, tôi dọn lại tủ quần áo. Một nửa số đồ tôi không mặc trong suốt 6 tháng qua – chủ yếu là quần áo “để đi đâu đó”, mà chẳng biết bao giờ “đi đâu đó” mới tới. Tôi gấp gọn, chọn 5 bộ thật phù hợp với phong cách hiện tại, tặng phần còn lại cho nhóm thiện nguyện gần nhà.

Khi nhìn tủ đồ còn lại, tôi thấy kỳ lạ: ít hơn, nhưng lại đủ hơn. Không còn cảm giác “không có gì để mặc”, mà là “mọi món đồ đều hợp với mình”. Giống hệt như cách tôi nhìn lại cuộc sống – tối giản không phải là bớt đi, mà là chọn đúng cái nên giữ.

5. Ngày thứ sáu: Tiền ít đi, nhưng tự do hơn

Tôi tính lại chi tiêu sau 5 ngày: Tổng cộng tôi tiêu 1,2 triệu đồng, ít hơn một nửa so với bình thường. Tôi không thấy gò bó, mà ngược lại, thấy mình đang làm chủ từng đồng. Khoản tiền tiết kiệm “thừa” tôi chia làm hai phần:

- Một phần gửi vào tài khoản dự phòng (cho tương lai).

- Một phần nho nhỏ dùng để thưởng cho bản thân – mua hoa tươi và một quyển sách mới.

Khi nhìn bó hoa đặt trên bàn, tôi chợt nghĩ: “Mình không cần nhiều tiền hơn, chỉ cần dùng tiền đúng lúc, đúng việc”.

Và đó chính là cảm giác “giàu có theo cách khác” – giàu về bình yên và sự chủ động.

6. Ngày cuối tuần: Hạnh phúc đến từ những khoảng trống

Một tuần sống tối giản của tôi: Tiêu ít hơn, sống có kế hoạch và bất ngờ thấy mình giàu có theo cách khác- Ảnh 3.

Tối chủ nhật, tôi tắt TV sớm, ngồi viết vài dòng trong cuốn sổ:

- Tôi đã ăn đủ, ngủ đủ.

- Nhà sạch, đầu óc nhẹ, không nợ, không mua gì thừa.

- Tôi dành được thời gian cho mẹ, cho bản thân.

Hóa ra, khi mình bớt lấp đầy cuộc sống bằng đồ đạc và chi tiêu, những khoảng trống đó lại được lấp bằng niềm vui thật – một tách trà, một buổi sáng yên bình, hay chỉ là cảm giác kiểm soát được cuộc sống.

Kết luận: Giàu có không phải có nhiều hơn, mà là cần ít đi

Một tuần sống tối giản giúp tôi hiểu rằng “giàu có” không phải lúc nào cũng gắn với tiền. Có những kiểu giàu không đo bằng tài khoản ngân hàng, mà bằng cảm giác an tâm khi thức dậy, biết mình đang sống đúng với điều cần thiết.

Tối giản không phải cắt bỏ niềm vui, mà là làm gọn niềm vui, để mỗi thứ mình có đều thật đáng giá.

“Tôi tiêu ít hơn, sống có kế hoạch hơn – và giàu có hơn, không phải vì tiền nhiều hơn, mà vì lòng mình yên hơn”.