Trong những ngày tháng 7 linh thiêng này, khắp các tỉnh thành đã và đang có rất nhiều hoạt động "Đền ơn đáp nghĩa" như: Thăm hỏi và tặng quà cho các gia đình có người thân đã đổ máu xương vì đất nước; dâng hương tưởng niệm tại các Nghĩa trang Liệt sĩ…
Với những nhà thơ, đây cũng là dịp họ lắng lòng mình, thành kính nghĩ suy về những năm tháng hào hùng nhưng cũng đầy đau thương mất mát mà dân tộc ta đã trải qua. Điều đó được gửi gắm vào trong những vần thơ tràn đầy cảm xúc, lay động lòng người…

Xin trân trọng giới thiệu những bài thơ của một số tác giả sống tại Thủ đô Hà Nội nhân kỷ niệm ngày thương binh liệt sĩ 27/7:
XỨNG DANH
(Vũ Do)
Đôi nạng gỗ, làm rỗ mặt đường
Vẫn bước hiên ngang, dáng hình của lính
Rất vô tư, không hề toan tính
Âm thầm, bươn chải , mưu sinh
Áo sờn vai, anh cựu chiến binh
Quần một ống, ba chân gõ nhịp
Mắt hướng tới chân trời xa tít
Lòng bồi hồi nhớ chiến trường xưa
Tuổi thanh xuân giãi nắng dầm mưa
Ngày ngủ rừng, đêm đêm xuất kích
Đọc lá thư tình khi vào chiến dịch
Mẹ hiền ơi: Con nhớ lắm quê nhà ...
Mốc thời gian nay đã lùi xa
Đời lính chiến một thời máu lửa
Nghĩ về bạn lòng ta thầm hứa
Quê hương mình chung sức dựng xây
Đất nước mình nay đã đổi thay
Tay nắm tay, chân trời rực sáng
Chí kiên trung một lòng theo Đảng
Xứng danh: anh bộ đội Cụ Hồ.
***************
HỒN CON ĐÓN MẸ
( Nguyễn Đăng Thuyết)
Con ra tiễn mẹ về Trời
Bóng lồng di ảnh khăn phơi trắng đầu
Quê mình ruộng ướt đồng sâu
Năm mươi năm đã xanh mầu nước non
Chiến trường xưa tiếng đạn bom
Hóa thân vào đất hồn con chín tầng
Mẹ chờ héo hắt mùa xuân
Cháy khô nước mắt bao lần đắng cay
Gió lay trái chín cuối ngày
Phất phơ cánh hạc canh gầy xót thương
Con đi thăm thẳm đêm trường
Hương hơi mẹ lạnh vượt đường đội tang
Cầu vồng dẫn bước con sang
Chắp tay đón mẹ suối vàng ngàn thu
Trăng sao đuổi bóng mây mù
Tắm trong lòng mẹ...lời ru thuở nào.
*****************
ĐÓN ANH VỀ
(Đào Văn Liên)
(Kính tặng những người phụ nữ là vợ, là người yêu của các liệt sỹ.)
Bao năm rồi em sống trong cõi nhớ
Luôn mơ màng bỡ ngỡ lúc chia xa
Dặn dò nhau nơi bậc thềm nhà
Anh đi nhé và hẹn ngày trở lại.
Hòa bình rồi mà anh sao đi mãi
Để đêm dài em bươn chải với thời gian
Giữ nụ cười bên ngọn sóng tràn
Rồi rối bời trong làn gió miên man.
Đời có hiểu nỗi cơ hàn người phụ nữ
Thời gian bào mòn tình tứ thầm duyên
Lặng lẽ chìm trong cơn bão tố
Mặc người đời nói… vượt số phận tình yêu.
Hôm nay đâu còn vóc dáng diễm kiều
Em đón anh về trong chiều nắng hạ
Phủ vào anh, tóc em mầu đã ngả
Nấc nấc thầm… thương thương nhiều anh có biết không?
Anh vẫn trẻ trung như không có mùa đông
Ngoài đôi mươi với sắc hồng son trẻ
Bao năm rồi ánh nhìn vẫn thế
Hướng về quê nơi cha mẹ và người yêu.
Nay anh về dù mọi điều đã trễ
Điều tiếc nhiều là cha mẹ không thể
Đợi anh về nghe anh kể ngày xa
Mặc thời gian có thể đã nhòa.
Anh về, di nguyện mẹ cha đã thỏa
Em yên lòng khuây khỏa ước nguyện duyên
Mong anh trong thế giới người hiền
Tự hào con tim hiến dâng Tổ quốc.
*************************
NGƯỜI THÀY GIÁO THƯƠNG BINH
(Ngô Ngọc Thăng)
(Kính tặng anh N.T.H)
Tổ quốc gọi lên đường
Xếp lại trang giáo án
Pháo phòng không bắn trả lũ giặc trời
Cầu Đò Lèn đơn vị anh giữ chốt
Đạn nổ, bom rơi mịt mùng khói lửa
Hố mắt nhói đau, ngang đầu máu ứa
Vết thương lòng đau thắt tuổi hai mươi.
Khi vết thương chưa lành anh quay về đứng lớp
Theo cái thước kẻ đường thẳng
Viên phấn vạch đường cong
Đường các em đi cần nhiều ánh sáng
Mà bên mắt thầy ánh lửa lặn vào trong.
Ngọn đèn thắp sáng ước mong
Cùng chiếc xe đạp xoay vòng tay lái
Lo cho các em anh dành thời gian vàng gom góp lại
Lo cho gia đình anh tận tụy sớm trưa
Vết thương trở trời đau nhói
Giữa thời bình anh nghe tiếng bom rơi.
Đàn chim khôn sải cánh lưng trời
Anh vẫn bình dị dưới căn nhà cấp bốn
Bên hàng cau xòe tán
Chùm quả tròn trước nắng đung đưa
Anh – người thầy, người chiến sĩ năm xưa
15/6/2017
********************
ĐI TÌM BẠN
(Lê Minh Tý)
(Tặng hương hồn Liệt sĩ: Đỗ Văn Thịnh, xã Kim Chung)
Mòn vẹt bước chân bận ngược xuôi
Ướp nhớ con tim dạ bồi hồi
Mây trời lạnh lẽo trôi bảng lảng
Bờ tre xào xạc gió cô liêu…
Hỏi phong thư cũ bận rối bời
Lời xưa giấu biệt nép buông xuôi
Giận thương nín nhịn im phăng phắc
Giọt mi rớm lệ chực chờ rơi…
Hỏi tượng trên chùa linh chưa nghiệm
Hỏi hoa trước ngõ chỉ cười thôi
Ngày cạn đêm mong…ơi bạn hỡi
Chờ nhau không gặp mãi khôn nguôi
Đi tìm người bạn… mến yêu tôi
Bao năm vun vén tình se sắt
Vui buồn lặng lặng qua ánh mắt
Chân in đếm dấu mỏi đất trời
Hóa ra bạn "chọn"… nơi đất mới
"Ngôi nhà không mái"* ngát hương hoa
Chim ca suối hát hò đồng đội
Khoảng trời vuông đất hồn thảnh thơi...
Ngôi mộ, nơi anh yên nghỉ tại Quảng Nam
*****************8
NẠNG GỖ LỐI VỀ
(Nguyễn Mạnh Dưỡng)
Nạng gỗ anh mang
Vết dọc ngang trên cát
Mặc nắng rát, nóng hè, gió tạt
Bão đạn, mưa bom, lửa cháy luyện tôi rồi.
Hà Nội sinh anh
Giọng hát
Môi cười
Tìm đồng đội còn phơi miền cát trắng
Nạng gỗ cùng anh tung bụi nắng
Thả hồn vào trận đại thắng ngày xưa.
Nha Trang hùng thiêng xanh mướt rừng dừa
Nâng nạng gỗ nhẹ đưa trên cát
Hà Nội ơi! Phượng hồng reo gió hát
Niềm tự hào ấm giọng hai quê
Mỗi bước anh đi
Nạng gỗ lối về.
****************