48 tuổi, tôi bị chê là "bà cô trung niên keo kiệt", nhưng tôi đã tiết kiệm được 200 triệu trong 2 năm

Tôi nhận ra rằng khi bước vào tuổi trung niên, tiền tiết kiệm chính là sự bảo đảm lớn nhất.

Trong thời đại mà chủ nghĩa tiêu dùng lên ngôi, những quan niệm như "tận hưởng cuộc sống" hay "sống cho bản thân" không ngừng tác động đến cách chúng ta sinh hoạt. Tôi – một người phụ nữ 48 tuổi, với tâm hồn trẻ trung như thiếu nữ, nhưng lại bị gán mác "keo kiệt" bởi chính những người xung quanh.

48 tuổi, tôi bị chê là

Bạn bè thường bảo tôi sống quá "tằn tiện", không tham gia các buổi tụ họp xã hội, cũng chẳng chạy theo những món hàng hiệu mới nhất. Nhưng chỉ có tôi mới hiểu rằng, mỗi lần kiềm chế ham muốn mua sắm chính là một lần tôi tự tạo cho mình sự vững vàng trong tương lai.

Trong hai năm qua, nhờ những thói quen tiết kiệm mà người khác cho là "hà tiện", tôi đã tích lũy được 200 triệu đồng. Số tiền này không phải từ trên trời rơi xuống, mà là từng đồng lẻ tôi chắt chiu từ những khoản chi tiêu hằng ngày.

Trong quá trình đó, tôi chịu không ít điều tiếng, nhưng tôi luôn tin rằng, sự đủ đầy thực sự không đến từ việc sở hữu nhiều vật chất, mà từ cách chúng ta quản lý và làm chủ cuộc sống của chính mình.

Sau đây, tôi muốn chia sẻ một số thói quen tiết kiệm của bản thân, hy vọng có thể truyền cảm hứng cho những ai cũng đang khao khát tự do tài chính.

01. Kiểm soát ham muốn mua sắm

Phụ nữ vốn dĩ thích mua sắm, nhất là khi còn trẻ, tôi từng chẳng ngại chi tiêu bạt mạng, nhà cửa chật kín đồ đạc cũng không thành vấn đề.

Nhưng theo thời gian, tôi nhận ra rằng niềm vui từ việc sở hữu vật chất chỉ là cảm giác hạnh phúc ngắn ngủi. Khi sự mới mẻ qua đi, những món đồ đắt tiền kia lại trở thành thứ bị bỏ xó, chiếm diện tích và tốn công bảo quản.

Vậy nên, tôi bắt đầu học cách kiềm chế mong muốn mua sắm. Tôi có thể ngắm nghía thứ mình thích, nhưng không nhất thiết phải sở hữu nó. Những món đồ không cần thiết chỉ khiến ví tiền vơi đi mà chẳng mang lại giá trị thực sự.

Giờ đây, tôi chỉ mua những thứ mình thực sự cần. Những món "có cũng được, không có cũng chẳng sao" đều bị tôi từ chối ngay từ đầu. Tôi không còn bận tâm đến việc người khác nói tôi "keo kiệt" hay "hà tiện", vì quan trọng nhất là tôi đã giữ được túi tiền của mình.

02. Không mua quần áo theo xu hướng

Điều này phần lớn do môi trường làm việc của tôi quyết định. Đã lâu lắm rồi tôi không mua quần áo mới, đến mức mẹ chồng – người luôn biết cách chi tiêu hợp lý – cũng phải khuyên: "Là phụ nữ, cần biết chăm chút bản thân, đừng tiếc tiền mua quần áo".

48 tuổi, tôi bị chê là

Nhưng ở độ tuổi này, không ai có thể ép tôi làm điều tôi không muốn. Tôi chỉ cần cảm thấy thoải mái với bản thân là đủ.

Công việc của tôi không yêu cầu giao tiếp xã hội quá nhiều, chỉ quanh quẩn với vài đồng nghiệp. Diện đồ sang chảnh mà ví tiền trống rỗng cũng chẳng ích gì.

Thật lòng mà nói, dù bạn có ăn mặc đẹp đến đâu, cũng chẳng thể "làm vừa lòng" thần chết. Thay vì tiêu tiền cho vẻ ngoài, tôi chọn đầu tư vào sức khỏe và nội tâm.

Chỉ cần có một vài bộ quần áo chất lượng tốt, tôi đã có thể mặc trong nhiều năm. Việc chạy theo xu hướng thời trang chỉ khiến tôi thêm mệt mỏi và tốn kém.

03. Cắt giảm lớp học năng khiếu cho con

Nuôi dạy con cũng là một quá trình trưởng thành của cha mẹ. Trước đây, tôi từng chạy theo tâm lý "không thể để con thua kém bạn bè", đăng ký hàng loạt lớp học năng khiếu cho con, thậm chí từ khi bé còn chưa biết nói hay đi vững.

Mỗi khóa học mầm non, mỗi lớp học thêm đều tiêu tốn hàng chục triệu đồng, nhưng tôi chưa bao giờ hỏi con mình có thực sự thích không.

Khi con vào mẫu giáo, rồi tiểu học, mỗi ngày sau giờ học và cuối tuần, chúng tôi lại tất bật chạy từ lớp này sang lớp khác. Nhưng rốt cuộc, không ít khóa học chỉ là sự lãng phí thời gian và tiền bạc, vì con không hứng thú và cũng chẳng có động lực tự học.

Vậy nên, tôi quyết định cắt giảm phần lớn các lớp học thêm, chỉ giữ lại một môn mà con thực sự yêu thích.

Trẻ con có sức lực và thời gian giới hạn, không thể giỏi tất cả mọi thứ. Thay vì ép con học tràn lan, tôi chọn cách để con tập trung vào một sở thích duy nhất, vừa tiết kiệm tiền, vừa giúp con có thời gian nghỉ ngơi.

04. Giải trí với chi phí thấp

48 tuổi, tôi bị chê là

Nhiều người nghĩ rằng, thể hiện tình yêu với con là phải chi tiền mua những thứ đắt đỏ. Nhưng tôi tin rằng, điều quan trọng nhất đối với trẻ nhỏ chính là sự đồng hành của cha mẹ.

Bạn có thể mua đồ chơi, quần áo hàng hiệu cho con, nhưng những thứ đó không thể thay thế được những buổi cắm trại, những lần đạp xe trong công viên hay những khoảnh khắc cùng nhau nghịch nước bên suối.

Trẻ con không quan tâm bạn đã tiêu bao nhiêu tiền, điều chúng cần chỉ là được bố mẹ chơi cùng. Những hoạt động vui chơi đơn giản nhưng đầy ắp tiếng cười không chỉ giúp tiết kiệm tiền mà còn tăng thêm sự gắn kết giữa cha mẹ và con cái.

05. Cắt giảm các mối quan hệ xã giao không cần thiết

Các mối quan hệ xã hội rất tốn kém, vì vậy, tôi không ngần ngại nói rằng: hiện tại, tôi gần như không có đời sống xã giao.

Mỗi dịp Tết đến, chỉ riêng việc đi thăm hỏi họ hàng đã khiến tôi mất một khoản kha khá, chưa kể đến những buổi họp lớp vô nghĩa.

Nhiều cuộc gặp gỡ chỉ mang tính hình thức, bề ngoài vui vẻ nhưng thực chất chẳng có giá trị gì. Tôi không muốn lãng phí thời gian và tiền bạc vào những mối quan hệ xã giao nhạt nhẽo.

Thay vào đó, tôi dành thời gian để học hỏi, phát triển công việc chính và tìm kiếm thêm nguồn thu nhập phụ. Nghĩ cách làm dày ví tiền của mình mới là điều mà người trưởng thành nên làm.

Kết luận

Khi bước vào tuổi trung niên, tiền tiết kiệm chính là sự bảo đảm lớn nhất. Dù có bị chê là "keo kiệt", tôi vẫn tự hào vì đã tiết kiệm được 200 triệu trong hai năm.

Nếu bạn cũng muốn tiết kiệm tiền, hãy tìm cho mình một phương pháp phù hợp. Dù người khác có nói gì đi nữa, hãy nhớ rằng: Cuộc sống là của bạn, đừng để ý đến miệng lưỡi thiên hạ!

Link nội dung: https://tiepthigiadinhvietnam.com/48-tuoi-toi-bi-che-la-ba-co-trung-nien-keo-kiet-nhung-toi-da-tiet-kiem-duoc-200-trieu-trong-2-nam-a53311.html