Có người nói: "Muốn biết một người có thật sự giàu không, cứ nhìn mái tóc của họ." Nghe thì buồn cười, nhưng đúng thật mái tóc không chỉ là tóc, mà còn là phong thái. Người giàu có một kiểu tóc rất đặc trưng: không phải kiểu cắt gì, mà là cảm giác họ mang theo.

Tóc của họ không vội
Người giàu không có mái tóc vội vã. Dù là tóc dài hay tóc ngắn, nó luôn gọn gàng, mượt mà, như thể đã được chải trong sự thong thả. Bởi vì người giàu không chạy vội ra khỏi nhà với đầu tóc rối bù họ có thời gian. Tóc họ nói lên điều đó. Một lọn tóc hờ hững rơi xuống cũng có vẻ "nghệ thuật", chứ không phải lôi thôi.
Tóc họ nói: "Tôi biết tôi là ai"
Mái tóc của người giàu thường hợp với khuôn mặt đến kỳ lạ, hợp với quần áo họ mặc, thậm chí hợp với phong cách sống. Họ không chạy theo trào lưu một cách mù quáng. Họ chọn kiểu tóc như chọn chữ ký: một lần là chuẩn. Khi cắt tóc, họ không chỉ cắt cho đẹp, mà cắt để nói lên: "Đây là tôi."

Màu tóc không phô trương nhưng đắt giá
Bạn sẽ ít thấy một người giàu nhuộm tóc xanh dạ quang. Thay vào đó là những tông màu dịu, sang trọng: nâu hạt dẻ, highlight nhẹ, hoặc chỉ đơn giản là màu đen tự nhiên nhưng bóng khỏe. Chính cái "ít" ấy làm nên sự đắt giá. Nhìn mái tóc thôi đã thấy được sự chăm sóc kỹ lưỡng: dầu gội xịn, hấp dầu, dưỡng ẩm… Mỗi sợi tóc đều như được yêu thương.
Mái tóc luôn đồng bộ với phong thái
Điều khiến người khác ấn tượng không chỉ là kiểu tóc, mà là cách họ đội nó trên đầu. Người giàu hiếm khi cúi gằm mặt, hiếm khi buộc tóc cẩu thả vì mệt mỏi. Dù để tóc xõa hay búi cao, họ vẫn bước đi thẳng lưng, vai mở, ánh mắt bình thản. Tóc chỉ là đạo cụ, phong thái mới là vở diễn.

Ngay cả khi bạc, tóc họ vẫn sang
Điều thú vị là một số người giàu không nhuộm đen tóc bạc. Họ để vài sợi bạc tự nhiên, hoặc thậm chí nhuộm bạc toàn bộ, biến nó thành tuyên ngôn phong cách. Bởi vì họ không sợ bị nhìn nhận là già - họ đã có địa vị để tuổi tác trở thành một dạng quyền lực.
Mái tóc của người giàu, suy cho cùng, là câu chuyện về sự chủ động . Họ không để tóc quyết định họ là ai, họ quyết định tóc phải trông như thế nào để nói lên điều họ muốn. Và chính sự chủ động ấy tạo nên cái phong thái khiến người khác nhìn phát biết ngay:
"À, đây là người không cần vội vã với đời."