Tôi tốn gần 100 triệu cho 3 thứ tưởng rất tốt mà hóa ra vô nghĩa

Thứ duy nhất tôi nhận lại được là bài học: Đừng quá ảo tưởng vào bản thân lẫn ví tiền của chính mình.

Có một khoảng thời gian, tôi thường tự nhủ rằng đầu tư cho bản thân thì chẳng bao giờ lo lỗ. Thế nhưng sau vài năm nhìn lại, tôi mới thấy suy nghĩ ấy không hoàn toàn đúng, chí ít là với một người có độ ì và độ lười cao như tôi.

Chi tiền đầu tư cho bản thân chỉ có ý nghĩa khi người ta đủ chăm chỉ, đủ kiên trì thôi. Chứ còn như tôi, thì chỉ có tốn tiền, mà khoản tiền đó gần cả trăm triệu chứ không phải ít…

1. Thẻ tập gym thời hạn 24 tháng: Mua nhiều cho rẻ, ai ngờ…

Lúc vừa mới quẹt thẻ thanh toán gói tập 2 năm, tôi hào hứng vô cùng, cảm giác như mình vừa ký được một hợp đồng bảo hiểm cho sức khỏe vậy. Giá gói dài hạn rẻ hơn khá nhiều so với mua từng tháng, tôi nghĩ đơn giản rằng đã bỏ tiền ra, chắc chắn mình sẽ siêng tập. Thế nhưng, thực tế lại chứng minh điều ngược lại.

Tôi bắt đầu với sự hăng hái không kém bất kỳ “tân binh” nào: Tuần tập bốn buổi, mua thêm cả giày tập chuyên dụng, găng tay, bình nước to đùng. Nói chung là bao nhiêu thứ cần thiết, tôi sắm hết không thiếu món nào. Nhưng rồi chỉ được vài tuần, mọi thứ dần xuống dốc.

Tôi tốn gần 100 triệu cho 3 thứ tưởng rất tốt mà hóa ra vô nghĩa- Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Tôi viện cớ công việc bận, hôm nay mệt, mai bù sau, và cứ thế thói quen tập luyện bị ngắt quãng. Lúc nhớ ra chiếc thẻ còn hạn đến tận năm sau, tôi lại tự trấn an “còn dài mà”, rồi tiếp tục… bỏ qua. Kết quả là hơn 20 tháng phí phòng gym bị bỏ hoang, chưa kể những khoản lặt vặt mua đồ tập. Càng nghĩ càng tiếc, nhưng thứ tiếc nhất không phải số tiền, mà là sức khỏe lẽ ra đã được cải thiện đáng kể nếu tôi duy trì đều đặn.

2. Các khóa học online: Mua cho có cảm giác mình chăm học!

Không chỉ với gym, tôi còn “vung tay” khá mạnh vào chuyện học tập. Nào là tiếng Anh giao tiếp, thiết kế đồ họa, viết lách sáng tạo… bất kỳ khóa nào nghe thấy hay ho là tôi không tiếc tiền. Học mà, có bao giờ thừa đâu mà phải tiếc?

Nhưng rồi cũng giống như chuyện tập gym, hứng khởi ban đầu không đủ mạnh để chiến thắng cơn lười và sự trì hoãn trong tôi.

Những khóa học nằm im trong email, thỉnh thoảng tôi mở ra xem được vài video, rồi lại tặc lưỡi bận quá, thôi để mai. Cái vòng lặp “mai học tiếp” diễn ra triền miên cho đến khi thời hạn truy cập khóa học kết thúc.

Đếm sơ sơ, số tiền tôi chi cho các khóa học online lên đến mấy chục triệu. Điều đáng nói là kiến thức tôi thu về chẳng được bao nhiêu. Đến khi nhìn lại, tôi mới hiểu ra: không phải cứ bỏ tiền ra là tự động có thêm kỹ năng. Học hành chưa bao giờ là chuyện dễ dàng, và sự kỷ luật quan trọng hơn gấp nhiều lần so với việc chọn một khóa học đắt đỏ.

3. Các ứng dụng giải trí: Phí duy trì nhiều hơn cả thời gian sử dụng!

Netflix, Spotify, YouTube Premium… dịch vụ nào hot là tôi đăng ký gói năm ngay lập tức. Lúc trả tiền, tôi tự an ủi rằng “có nhu cầu giải trí lành mạnh thì nên đầu tư, rẻ hơn nhiều so với đi bar hay tụ tập hàng quán”. Nhưng đời không đơn giản như thế.

Tôi tốn gần 100 triệu cho 3 thứ tưởng rất tốt mà hóa ra vô nghĩa- Ảnh 2.

Ảnh minh họa

Quỹ thời gian mỗi ngày vốn đã chật hẹp, công việc chiếm trọn, thời gian ngủ còn thiếu, lấy đâu ra thời gian cày phim, nghe nhạc thảnh thơi như tôi tưởng tượng? Vậy mà các ứng dụng vẫn đều đặn trừ tiền. Mà khổ nỗi, tôi đã cài đặt thanh toán tự động, mua gói theo năm cơ mà, nên bẵng đi cả năm trời, đến lúc thấy thông báo trừ tiền của năm tiếp theo, tôi mới sững cả người.

Những bộ phim được thêm vào danh sách “xem sau” vẫn nằm đó suốt cả năm, danh sách nhạc “nghe khi rảnh” hiếm khi được bật. Cái cảm giác đóng tiền mà không dùng tới, lâu dần trở thành một sự lãng phí đáng xấu hổ.

Đúng là sai lầm nào cũng có giá của nó, và giá tôi phải trả chính là bài học về sự kỷ luật và tính toán cẩn trọng trước khi chi tiền. Tôi nhận ra không phải cứ “mua dài cho rẻ” là tốt, không phải cứ bỏ tiền cho học hành là sẽ giỏi hơn, và càng không phải cứ mua là sẽ dùng.

Từ sau lần đó, tôi bắt đầu thay đổi cách chi tiêu. Tôi chỉ mua thẻ tập theo gói ngắn, tự nhủ nếu duy trì được mới tiếp tục gia hạn. Với học hành, tôi chọn một lĩnh vực thực sự cần cho công việc, vừa học vừa áp dụng thay vì ôm đồm. Còn giải trí, tôi cắt hết, chuyển sang dùng ứng dụng miễn phí thôi.

Tiền có thể mất rồi kiếm lại, nhưng thời gian và cơ hội thì không. Gần trăm triệu đồng coi như “học phí” để tôi hiểu rõ hơn về bản thân, về cách tiêu tiền thông minh và có trách nhiệm. Giờ nghĩ lại, tôi vẫn tiếc, nhưng thay vì hối hận, tôi chọn cách coi đó như một lời nhắc nhở: Mọi sự đầu tư, dù cho bản thân hay cho sở thích, chỉ có giá trị khi mình thật sự dùng đến và kiên trì đi đến cùng.

Link nội dung: https://tiepthigiadinhvietnam.com/toi-ton-gan-100-trieu-cho-3-thu-tuong-rat-tot-ma-hoa-ra-vo-nghia-a78721.html