Mới đây, trùm Điền Quân là ông Color Man Bửu Điền đã chia sẻ về một câu chuyện ông gặp được sau khi phá sản, phải đi bán nước.

Color Man
Ông nói: "Hôm qua, khoảng 6 giờ chiều thì tôi đang đứng ở tiệm nước của mình tại đường Lê Hồng Phong (Nha Trang). Tôi tập thể dục, đang uốn éo, lắc mông, đấm bóp cho nhân viên thì có hai anh chị khách quen tới mua nước.
Hai anh chị này là khách quen của tôi từ tiệm bánh mì tới tiệm bia rồi giờ sang cả tiệm nước tôi mới mở.
Hai anh chị chạy tới mua chục chai nước rồi có nói chuyện vài câu với tôi. Anh chồng hỏi tôi một câu: "Anh à, cái này em nói thật nha. Em không biết sao anh em mình cũng trạc tuổi nhau mà anh lúc nào cũng vui vẻ, nhiều năng lượng và đi khắp nơi không mệt vậy?
Lẽ ra ở tuổi này anh phải chọn cuộc sống an nhàn nhưng sao anh vẫn tất bật làm đủ việc. Em thấy anh đầu tắt mặt tối, làm quá nhiều việc, mới ra Nha Trang 4 tháng mà làm đủ thứ".
Mọi người cũng biết rồi, tôi năm nay tuổi cũng lớn, U60 rồi. Ở cái tuổi U60 thì sức khỏe có hạn, cứ qua mỗi độ tuổi sức khỏe lại thay đổi theo chiều hướng đi xuống, 30 tuổi khác, 40 tuổi khác và 50 tuổi cũng khác. Tôi đang chuẩn bị bước vào ngưỡng 60 rồi.

Thực ra với tôi, được làm việc là tôi vui rồi, còn được làm việc là còn vui vì thấy mình còn có ích cho cuộc sống.
Mỗi người một quan điểm khác nhau, một số người sẽ chọn cuộc sống an nhàn, hay còn gọi là an yên. Tôi thì quan niệm về an yên, an nhàn không có trong đầu. Tôi thích phải đầu tắt mặt tối mới vui.
Được cái tôi ngủ rất sâu, có thể nằm xuống ngủ luôn từ 10 giờ tối tới tận 5 giờ sáng dậy tập thể dục rồi chạy ra tiệm làm việc luôn. Tính ra một ngày tôi chỉ có 8 tiếng để ngủ nghỉ, ăn uống và thả lỏng còn lại là làm việc, chạy đi chạy lại.
Trời sinh ai cũng có cái số, chắc cái số tôi như con thoi nên lúc nào cũng phải làm mới chịu được.
Từ lúc tôi còn nhỏ tới tận tuổi này, lúc nào cái chân tôi cũng thích đi, thích làm, không thích ngồi một chỗ. Tới giờ tôi chiêm nghiệm lại mới thấy đó là cái số của mình.
Trong đầu tôi không bao giờ có khái niệm rong chơi, an nhàn, ra ngoài bãi biển nằm thư giãn. Nhiều người thấy như thế là hạnh phúc nhưng tôi ra biển nằm 1 tiếng là chán, không có kiểu nằm bãi biển đọc sách, lim dim.
Tôi tin tôi không phải cá nhân duy nhất mà có nhiều người giống tôi, cứ tất bật thì vui, rảnh rỗi quá thì không vui".