Tưởng chồng làm liều khi hạ sàn phòng khách 45 cm, ai ngờ lại tạo nên góc sống khiến ai đến cũng khen thông minh!

Admin
Khi chồng tôi nói muốn “hạ sàn phòng khách xuống 45 cm”, tôi đã phản đối kịch liệt. Nghe thật vô lý – ai lại tự dưng đi “đào hố” giữa nhà? Nhưng rồi, chính quyết định đó đã khiến tôi thay đổi hoàn toàn quan niệm về cách thiết kế và tận hưởng không gian sống.

Phòng khách kiểu mới – không ghế sofa, không bàn cà phê, nhưng ai cũng thích ngồi

Trước đây, tôi từng bị “nhồi” bởi những căn nhà mẫu: phòng khách phải có đủ “combo ba món” – tủ tivi cao chạm trần, bộ sofa cỡ đại, bàn cà phê sáng bóng. Nhưng khi chuyển vào sống thật, tôi mới hiểu đó toàn là những món chiếm chỗ vô ích. Robot hút bụi liên tục mắc kẹt ở chân ghế, con tôi va đầu vào bàn kính khi chơi xe điều khiển, còn tôi chẳng có chỗ nào đủ rộng để duỗi người tập yoga.

Vậy là chồng tôi đề xuất một cách điên rồ: “Thay vì đặt sofa, sao không hạ sàn xuống để ngồi bệt cho thoải mái?”. Anh nói và làm thật. Kết quả? Phòng khách trở thành nơi cả nhà thích nhất.

Chênh 45 cm, nhưng thay đổi cả cảm giác sống

Tưởng chồng làm liều khi hạ sàn phòng khách 45 cm, ai ngờ lại tạo nên góc sống khiến ai đến cũng khen thông minh!- Ảnh 1.

Chỉ cần bước xuống “hố” nhỏ ấy, bạn sẽ thấy lưng và vai tự nhiên được thả lỏng. Không cần ghế tựa, chỉ vài chiếc đệm mút dày đặt sát tường là đủ để ngồi hàng giờ mà không mỏi. Tôi từng ngồi thử nhiều loại ghế công thái học đắt tiền, nhưng không loại nào mang lại cảm giác thư giãn tự nhiên đến vậy.

Không có sofa, căn phòng cũng thoáng và linh hoạt hơn hẳn. Buổi tối, chúng tôi kéo rèm, bật máy chiếu – cả nhà ngồi bệt xem phim như trong rạp mini. Ban ngày, tôi chỉ cần cuộn thảm lại, con trai tha hồ leo trèo, chơi xe vòng quanh. Không đồ đạc vướng víu, không tiếng “mẹ ơi con vấp bàn!”, căn nhà bỗng trở nên thân thiện, sống động hơn bao giờ hết.

Và vâng, chúng tôi tiết kiệm được cả chục triệu tiền nội thất

Bỏ qua ghế sofa, bàn cà phê, kệ tivi – số tiền ấy đủ để đầu tư vào máy chiếu, rèm cản sáng và vài chiếc đệm đẹp mắt. Tất cả vừa thoải mái, vừa “đa năng”: ban ngày là chỗ chơi, ban đêm là rạp phim, cuối tuần lại thành nơi tập yoga. Không còn cảnh dọn dẹp sofa bụi bặm hay lo robot bị kẹt. Thú vị hơn, ai đến nhà tôi cũng khen: “Sao chỗ này nhìn nhỏ mà ấm cúng vậy?”.

Tưởng chồng làm liều khi hạ sàn phòng khách 45 cm, ai ngờ lại tạo nên góc sống khiến ai đến cũng khen thông minh!- Ảnh 2.

Không gian lưu trữ ẩn – tưởng ít, hóa ra nhiều vô tận

Nhiều người sợ hạ sàn sẽ “tốn chỗ”, nhưng chúng tôi làm ngược lại: khoét rỗng sàn để làm ngăn kéo. Tất cả chăn gối, bàn ghế gấp, đồ camping, thậm chí cả mâm xoay ăn Tết đều được cất gọn bên dưới. Bề mặt lát gỗ veneer cùng màu, phẳng phiu đến mức không ai nhận ra có cả “kho báu” giấu dưới chân.

Tất nhiên, điều kiện là trần nhà phải đủ cao. Dưới 2,9m thì không nên, vì sẽ bí; còn từ 3m trở lên, hạ 45cm là vừa đẹp. Khi hoàn thiện, độ cao bên trong “hố” khoảng 2,55–2,6m – thoáng, mà vẫn có cảm giác gần gũi.

Thiết kế để sống – chứ không phải để trưng bày

Tưởng chồng làm liều khi hạ sàn phòng khách 45 cm, ai ngờ lại tạo nên góc sống khiến ai đến cũng khen thông minh!- Ảnh 3.

Tôi từng nghĩ nhà đẹp là nhà nhiều đồ. Nhưng sau cải tạo, tôi hiểu rằng đẹp là khi mọi người muốn ở lại lâu hơn. Buổi tối, cả gia đình quây quần quanh bàn nhỏ, xem phim, chơi cờ, nói chuyện. Ông bà ngồi trên ghế đẩu cạnh sàn, không phải leo trèo. Con trai có chỗ vẽ, đạp xe quanh phòng khách mà không sợ vướng.

Bức tường tivi giờ chỉ treo một bảng vẽ lớn – đầy những hình ngộ nghĩnh. Không bàn kính, không kệ lớn, chỉ có tiếng cười và sự thoải mái.

Bài học sau một căn phòng khách “khác người”

Giờ tôi nhìn lại và bật cười. Tất cả những “chuẩn mực” phòng khách sang trọng mà tôi từng theo đuổi đều chẳng mang lại cảm giác hạnh phúc. Thứ chúng tôi thực sự cần là một không gian khiến mọi người muốn tụ tập, trò chuyện, và thư giãn – không phải một nơi để lau bụi, giữ gìn.

Vì vậy, nếu ai đó cố thuyết phục bạn mua bộ sofa da góc giá hàng chục triệu, hãy mỉm cười và nói:

“Thôi, tôi để tiền đó mua sườn heo về hầm cho cả nhà ăn, vui hơn nhiều!”.

Tôi đã học được rằng: nhà không cần cầu kỳ – chỉ cần khiến người ta thấy dễ chịu khi bước vào. Và đôi khi, hạ thấp một chút sàn lại chính là cách nâng cao chất lượng cuộc sống.