50 tuổi, bố mẹ tôi dư tiền để sống 20 năm tiếp theo dù cả đời chưa từng đầu tư bất cứ thứ gì!

Admin
Bố mẹ tôi thậm chí còn chẳng biết tới khái niệm nghỉ hưu sớm, tất cả những gì họ biết chỉ là: Phải chuẩn bị cho tuổi già của chính mình.

"Nghỉ hưu sớm" hay "tự do tài chính" là những khái niệm mà người trẻ chúng ta đều biết, còn thế hệ ông bà, cha mẹ chúng ta thì khác. Không phải ai cũng hiểu rõ về việc này, nhưng điều đó không có nghĩa là họ phải làm lụng kiếm tiền cả đời.

Bố mẹ tôi cũng vậy. Cả đời ông bà chưa từng đầu tư, chứng khoán là thứ quá đỗi lạ lẫm với họ. Bố mẹ tôi cũng chẳng biết gì về "nghỉ hưu sớm" hay "tự do tài chính", nhưng ở độ tuổi 50, ông bà đã có đủ tiền để sống trong vòng 20 năm tiếp theo.

Nhìn bố mẹ, rồi nhìn lại chính mình, tôi nhận ra đấng sinh thành chính là những người thầy. Họ không chỉ nuôi dưỡng tôi, dạy tôi cách làm người, mà còn dạy tôi cách tư duy trong vấn đề tiền bạc để có thể thảnh thơi sống mà không cần nặng lòng chuyện tiền nong suốt nửa đời về sau.

1 - Suốt 20 năm qua, bố mẹ vừa nuôi tôi, vừa chuẩn bị cho tuổi già của mình

Tuổi thơ của tôi gắn liền với những bữa cơm đạm bạc, những bộ quần áo đi xin lại từ anh em trong họ, đôi khi là những bộ đồ ngủ vá chằng vá đụp. Bố tôi, một người đàn ông cần cù, ngày đêm làm việc không ngơi tay. Mẹ tôi, một người phụ nữ đảm đang, luôn biết cách vun vén cho gia đình. Họ không bao giờ than vãn về cuộc sống khó khăn, mà luôn động viên tôi cố gắng học hành.

50 tuổi, bố mẹ tôi dư tiền để sống 20 năm tiếp theo dù cả đời chưa từng đầu tư bất cứ thứ gì!- Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Tôi nhớ có lần, tôi hỏi bố mẹ rằng tại sao bố mẹ lại sống tiết kiệm như vậy. Bố mẹ tôi chỉ cười rồi bảo: "Không tiết kiệm thì lấy đâu ra tiền cho 2 đứa ăn học. Bố mẹ dành dụm một phần để nuôi các con thành người, một phần để cho tuổi già của bố mẹ. Chẳng ai muốn làm gánh nặng tiền bạc của con cái khi về già. Các con phương trưởng, chỉ cần tự lo cho cuộc sống của các con, bố mẹ tự lo tuổi già của bố mẹ".

Từng lời bố nói khiến tôi vừa buồn, vừa cảm thấy may mắn. May mắn vì mình được sinh ra và lớn lên trong một gia đình có bố mẹ yêu thương, nhưng suy nghĩ bao dung ấy của bố mẹ cũng khiến tôi chạnh lòng và thương bố mẹ vô cùng. Bố mẹ nuôi tôi lớn chừng này, vất vả không than vãn, mệt mỏi chẳng kêu ca, mà còn cố gắng để không khiến chúng tôi bị áp lực chuyện tiền bạc trong việc báo hiếu.

Quả là bao dung! Tôi thậm chí còn chẳng dám chắc mình sẽ nghĩ được như bố mẹ nếu sau này có con.

2. Bố mẹ tôi coi việc sống tiết kiệm là niềm vui!

Mẹ bảo với tôi "nếu may mắn không bệnh nặng, thì bây giờ bố mẹ đã có đủ tiền để sống đến năm 70 tuổi rồi, các con không cần phải lo". Khi ấy, bố mẹ tôi 50 tuổi.

Tôi không rõ bố mẹ thực sự có bao nhiêu tiền mặt hay bao nhiêu tài sản, nhưng tôi tin lời mẹ nói là sự thật, chứ không hẳn là đang nói dối để cố trấn an chúng tôi. Tôi có thể cảm nhận được vẻ hạnh phúc và sự an tâm trong ánh mắt của bà khi nghĩ về tuổi xế chiều.

50 tuổi, bố mẹ tôi dư tiền để sống 20 năm tiếp theo dù cả đời chưa từng đầu tư bất cứ thứ gì!- Ảnh 2.

Ảnh minh họa

Bố mẹ tôi sống cả đời tiết kiệm. Không giống như 2 chị em tôi, bố mẹ dường như chẳng bao giờ phải cố gắng cắt giảm chi tiêu, có lẽ vì họ hiểu thấu cách duy nhất để chuẩn bị cho tương lai chỉ là tiết kiệm.

Tôi nhớ có lần, tôi hỏi mẹ về bí quyết tiết kiệm của bà. Mẹ tôi thảng thốt hỏi ngược lại rằng "Tiết kiệm thì cần gì phải có bí quyết. Mẹ chẳng bao giờ nghĩ tới điều đó, cả đời mẹ chỉ chi tiền cho những thứ khiến cả nhà không sống được, khiến các con phải khổ. Đó mới là thứ xứng đáng, chứ tiền đâu mà đụng gì cũng rước về nhà".

Lúc nghe được điều ấy, tôi bất giác nghĩ lại cả tuổi thơ của mình. Bố mẹ chưa bao giờ tiếc từ chối chị em tôi khi chúng tôi xin tiền đóng học, nhưng nếu là quần áo, balo hay sách vở, thì khác. Mẹ luôn từ chối nếu những món đồ đó, bà vẫn có thể sửa được cho chúng tôi dùng tiếp.

Ngày ấy, chị em tôi đã ấm ức vô cùng, vì cảm giác mẹ chẳng bao giờ chiều mình. Còn bây giờ, tôi nể phục mẹ vô cùng khi nghĩ lại tất cả những "lời từ chối" ấy.

Tôi nhận ra sự tiết kiệm của bố mẹ không phải là sự keo kiệt, mà là sự khôn ngoan. Họ biết cách sử dụng tiền bạc một cách hiệu quả và có trách nhiệm.

3 - Bố mẹ không bao giờ ngừng làm việc, miễn là còn sức khỏe

Ở thời điểm hiện tại, dù đã có đủ tiền để sống đến năm 70 tuổi, đồng nghĩa với việc họ có thể nghỉ việc, ở nhà nuôi gà, trồng rau, chăm sóc vườn tược cho vui. Nhưng họ không làm vậy.

Bố tôi vẫn kéo máy cày đi cày thuê nếu có ai ngỏ lời. Mẹ tôi vẫn nhận may vá, sửa chữa quần áo cho cả xóm.

50 tuổi, bố mẹ tôi dư tiền để sống 20 năm tiếp theo dù cả đời chưa từng đầu tư bất cứ thứ gì!- Ảnh 3.

Ảnh minh họa

Tôi nhớ có lần, tôi hỏi bố rằng tại sao bố mẹ không nghỉ ngơi để tận hưởng cuộc sống. Bố tôi chỉ bảo: "Còn sức thì còn phải làm việc chứ con, ỷ có chút tiền mà lười biếng ăn chơi thì làm sao mà được. Ăn không ngồi rồi chỉ tổ sinh nông nổi. Ngày xưa bố mẹ đi làm để kiếm tiền nuôi 2 đứa, còn giờ bố mẹ đi làm để cho tuổi già có niềm vui. Chứ ở nhà uống nước chè, chơi cờ cả ngày thì chán lắm, không chịu được".

Câu trả lời của bố tôi khiến tôi bất ngờ. Ở tuổi gần 60, bố mẹ tôi coi việc đi làm là niềm vui. Còn tôi, dù chưa đầy 30 nhưng lúc nào cũng thở than "ước gì không cần làm việc cũng có tiền để sống". Giờ nghĩ lại, tôi vẫn thấy tự hổ thẹn vì suy nghĩ lười biếng đó của bản thân.

Câu chuyện của bố mẹ tôi là một bài học quý giá về sự tiết kiệm, chăm chỉ và tinh thần lạc quan. Tôi hy vọng rằng, câu chuyện này sẽ truyền cảm hứng cho nhiều người, giúp họ biết quý trọng những giá trị tốt đẹp của cuộc sống.