Danh ca Khánh Ly: "Tôi may mắn khi không là người yêu ông Trịnh Công Sơn"

Admin
"5 tuổi tôi mồ côi cha, 60 tuổi mồ côi mẹ, 70 tuổi mồ côi chồng" – Khánh Ly nói.

Vừa qua, tại chương trình Khánh Ly Talk, danh ca Khánh Ly đã chia sẻ về tình cảm của mình dành cho cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn trong khi bị nhiều người đồn đoán.

Danh ca Khánh Ly: "Tôi may mắn khi không là người yêu ông Trịnh Công Sơn"- Ảnh 1.

Khánh Ly

Bà nói: "Chuyện này cũng thường thôi, mối quan hệ giữa tôi và ông Trịnh Công Sơn là tình cảm, tình yêu.

Tình yêu ở đây giống như yêu một dòng sông, một con phố hay đơn giản gặp một người thì yêu đôi mắt, yêu nụ cười của người ta. Tình yêu như thế thì thiêng liêng, trong sáng hơn.

Cuộc đời này mà cứ phải đối diện với những điều trần tục thì nặng lắm, buồn lắm, nên đặt nó lên cao một chút để mình có đời sống thoải mái, như vậy thì tình yêu đẹp hơn.

Tôi muốn cái gì cũng đẹp, thoang thoảng như hoa nhài, đừng đậm quá. Ngay cả nỗi đau, đừng làm người ta đau đớn quá, đau vừa đủ để chảy một giọt nước mắt thôi, hay vui vừa đủ thôi. Cái gì quá cũng không tốt.

Nói tôi yêu ông Trịnh Công Sơn là yêu nhạc của ông. Ông Trịnh Công Sơn như người cha của tôi.

Những đứa mồ côi như tôi hay tìm hình ảnh cha mẹ ở một người khác trong suốt cuộc đời, tôi chỉ thèm được nhìn thấy cha.

Danh ca Khánh Ly: "Tôi may mắn khi không là người yêu ông Trịnh Công Sơn"- Ảnh 2.

5 tuổi tôi mồ côi cha, 60 tuổi mồ côi mẹ, 70 tuổi mồ côi chồng. Cuộc đời tôi gắn liền với những bài hát lúc nào cũng nhắc nhở người ta đến gần nhau, yêu thương nhau.

Tôi đi xin tình thương, tình yêu của mọi người ở khắp mọi nơi, mỗi người một chút, để tôi không cảm thấy mình lẻ loi, cô đơn, cô độc trong cuộc đời này. Tôi muốn mọi người hãy coi tôi như người trong gia đình, đừng nhìn tôi như một ca sĩ. Tôi chưa xứng đáng là một ca sĩ".

Khi được hỏi về khoảng cách địa lý có khi nào làm tình cảm giữa bà và nhạc sĩ Trịnh Công Sơn phải nhạt, Khánh Ly khẳng định: "Không có đâu. Ngay cả khi anh em tôi còn gặp nhau, làm việc cùng nhau cũng chỉ là những giây phút im lặng, ngồi cạnh nhau là đủ hiểu được hết, không cần thiết phải nói.

Những gì phải nói ra, phải cắt nghĩa thì không còn đẹp. Làm sao để nhìn nhau mà hiểu là được.

Tôi cảm thấy mình may mắn khi không rơi vào hoàn cảnh là người yêu của ông Trịnh Công Sơn. Nhờ như thế mà chúng tôi giữ được tình cảm anh em đẹp, đáng quý suốt cuộc đời.

Nếu trở thành một cái gì đó của nhau, ràng buộc nhau thì không thể nào nhìn nhau trong suốt cuộc đời gần một thế kỷ được. Tình yêu đâu phải lúc nào cũng đẹp, cũng là màu hồng".