U30 bỏ phố chuyển về vùng núi "dưỡng già", chưa đầy 1 năm đã thảng thốt: “Đó không phải cuộc sống tôi muốn”

Admin
Nhiều người chỉ muốn "bắt đầu lại từ đầu" khi lựa chọn chuyển đến sống ở đây.

Ở tỉnh Vân Nam phía nam Trung Quốc, Đại Lý đón không ít người trẻ muốn dừng chân để sống chậm lại. Nằm giữa sườn núi Thương Sơn xanh mướt và mặt nước tĩnh lặng của hồ Nhĩ Hải, nơi phản chiếu dải màu xanh xám đặc trưng của trời Vân Nam, Đại Lý hiện lên như một “thiên đường”. Một nơi để bỏ lại quá khứ, rũ khỏi áp lực của những đô thị khổng lồ, và bắt đầu lại từ đầu: được chọn cuộc sống của chính mình, chọn con đường mình đi, và tự cầm lái cho tương lai.

“Tôi muốn thay đổi cuộc đời”, Tanya Guo, 26 tuổi, chia sẻ với tờ Le Monde. Cô gái tóc ngang vai này rời Bắc Kinh một năm trước để chuyển đến Đại Lý.

Bước ngoặt thay đổi cuộc sống

Sau khi tốt nghiệp, cô nhận việc tại một công ty dạy kèm lớn ở thủ đô Trung Quốc. Nhưng mức lương eo hẹp và chi phí nhà ở đắt đỏ khiến cô sớm đặt câu hỏi về ý nghĩa của những ngày tháng mình đang sống. “Bạn phải kết hôn, có con, mua nhà, rồi thúc con mình lặp lại y như vậy,” Guo nói.

Trong các cuộc trò chuyện với bạn bè, câu hỏi “chuyển đi vì lựa chọn, không phải vì bắt buộc” luôn được nhắc đến. Mỗi khi chủ đề này xuất hiện, cái tên Đại Lý luôn được cô đưa vào danh sách đầu tiên.

Thành phố nhỏ với phong cảnh êm dịu ấy trở thành biểu tượng của lối sống phóng khoáng, bohemian. Khí hậu dễ chịu quanh năm, không quá lạnh như vùng Thượng Lạp (Shangri-La) với những ngọn núi cao trên 5.000 mét cách đó hơn 2 giờ lái xe; cũng không nóng ẩm như vùng phía nam. Ở Đại Lý, cuộc sống “đơn giản là dễ chịu”.

Tuy nhiên, câu chuyện này không phải ai cũng dễ chấp nhận.

Khi Guo đến Đại Lý mùa hè 2024, cô không biết sẽ ở lại bao lâu. Rồi cô gặp Leo Li, 30 tuổi, một người có cùng chí hướng. Trước khi chuyển đến Đại Lý, Li làm nhân sự cho một hãng hàng không ở nhiều thành phố lớn.

U30 bỏ phố chuyển về vùng núi "dưỡng già", chưa đầy 1 năm đã thảng thốt: “Đó không phải cuộc sống tôi muốn” - Ảnh 2.

Leo Li và Tanya Guo. Ảnh: KECHUN ZHANG/LEMONDE

 Cả hai đều muốn một điều gì đó khác đi. Họ thuê nguyên một tầng của căn nhà chung với giá 3.000 NDT (khoảng 11 triệu VNĐ), gồm phòng khách, phòng ngủ và một ban công rộng rãi. Con số khiến Guo bật cười khi nhớ đến tiền thuê nhà ở Bắc Kinh.

Ở đây, Guo dạy tiếng Anh trực tuyến còn Li sống bằng tiền tiết kiệm. Những tháng đầu, Guo cảm giác không quen, đôi khi không biết đây có phải cuộc sống mình mong muốn hay không. Nhưng vì vẫn có thu nhập, cô dần tìm được sự cân bằng.

Li cũng thường tự hỏi liệu mình có nên quay lại làm việc trong các thành phố lớn, nhưng đối mặt với áp lực cạnh tranh rất lớn trong thị trường tuyển dụng. Nhận ra điều đó, anh quyết định hạ bớt tham vọng và tận hưởng cuộc sống thường ngày, dù có nghĩa là phải “giản dị” hơn.

Dịch chuyển không phải để lười nhác

Những người chọn sống ở Đại Lý khẳng định họ đi vì muốn hướng về tương lai, không phải để lười nhác. Điển hình là Fafree (tên đã được thay đổi), 28 tuổi, tóc nhuộm loang, chuyển đến Đại Lý năm 2021 bởi cảm giác tự do.

Với chiếc áo tie-dye sặc sỡ và lối sống phóng khoáng, Fafree không ngại nhận mình mang hơi hướng hippie. Anh thường ngủ nhờ nhà bạn, chỉ đi làm khi hết tiền, lúc thì nhận vẽ tường, lúc làm thợ sơn nhà.

Anh từng sống cùng bạn gái ở Thượng Hải, một trong những trung tâm kinh tế của Trung Quốc, nhưng nhịp sống vội vã của thành phố 25 triệu dân khiến anh không chịu nổi.

“Ở đây thời gian trôi chậm hơn nhiều. Chúng tôi tập yoga, chơi nhạc, nói về những ý tưởng mới và sống trong khoảnh khắc,” anh kể.

Những buổi chiều giữa tuần, Fafree ngồi đọc sách ung dung. Anh không còn đặt kế hoạch cho tương lai, hôm nay còn ở Đại Lý nhưng 2 tuần sau có thể anh sẽ lên Côn Minh, rồi nếu tiền cho phép thì bay sang Chiang Mai (Thái Lan)...

Nơi chữa lành của người trẻ

Xung quanh Đại Lý xuất hiện nhiều dạng lưu trú thay thế, phục vụ nhóm cư dân mới này. Có nơi gọi mình là “viện dưỡng lão cho người trẻ”, nơi khác tự xưng “tập thể chữa lành”.

CYC (Connected Youth Community), nằm trong trung tâm thành phố, là một ví dụ. Ở đây “không có sếp, không có ban quản lý”. Với mức phí hợp lý, bất kỳ ai cũng có thể thuê phòng vài ngày đến vài tháng để “nạp năng lượng”. Trong nhà có đàn guitar, kệ sách, cư dân thay phiên nhau nấu ăn.

Cộng đồng này rất đa dạng. Có người dường như đã quyết rời bỏ thành phố, có người chỉ nghỉ tạm để suy nghĩ.

U30 bỏ phố chuyển về vùng núi "dưỡng già", chưa đầy 1 năm đã thảng thốt: “Đó không phải cuộc sống tôi muốn” - Ảnh 3.

Ảnh: KECHUN ZHANG/LEMONDE

Hill Pan, 37 tuổi, đã chuyển từ Thành Đô đến Đại Lý vài tháng trước và nhận việc hỗ trợ vận hành CYC. Tốt nghiệp ngành thiết kế tại một trong các trường đại học hàng đầu Thượng Hải, anh từng đặt nhiều kỳ vọng cho sự nghiệp.

“Cuối cùng, tôi buông bỏ vì áp lực quá lớn. Tôi không chịu nổi nữa,” anh nói về quãng thời gian vật lộn với bản thân. Từ khi chuyển vào mùa xuân, anh chứng kiến dòng người liên tục đến đây tìm hướng đi mới.

Một người khác, Christine Chen, 30 tuổi, cũng rời công việc tài chính ở khu trung tâm Bắc Kinh để tìm lại hướng đi. Đầu tháng Tư, cô chuyển đến sống vài tháng trong tập thể CYC. “Xã hội xem những ai không kiếm ra tiền là kẻ thất bại. Nhưng đó là sai lầm,” cô nhận ra sau thời gian sống ở Đại Lý.

(*Theo Lemonde)